top of page

### 𝑯𝑰𝑬̂̉𝑼 𝑴𝑰̀𝑵𝑯 2: Đ𝒊 𝒕𝒊̀𝒎 𝒂́𝒑 𝒍𝒖̛̣𝒄 đ𝒆̂̉ 𝒕𝒓𝒖̛𝒐̛̉𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒂̀𝒏𝒉 𝒏𝒐́𝒊 𝒈𝒊̀ 𝒗𝒆̂̀ 𝒃𝒂̣𝒏

  • Writer: Lan Nguyen Phuong
    Lan Nguyen Phuong
  • Aug 15
  • 5 min read
ree

Hầu hết chúng ta đều từng trải qua cảm giác này: sự ì trệ khi ở trong một môi trường quá an toàn. Chúng ta biết mình có thể làm được nhiều hơn, vươn xa hơn, nhưng lại thiếu một cú hích đủ mạnh để tự mình bứt phá. Sự thoải mái dần trở thành một chiếc lồng vô hình, và ta bắt đầu khao khát một ngoại lực có thể phá vỡ nó.

Đó là lúc ta bắt đầu hành trình "đi tìm áp lực". Ta bị hấp dẫn bởi những vị sếp có khát vọng lớn, những người đòi hỏi cao và tạo ra một sức ép liên tục. Ta chủ động chọn những dự án "khó nhằn", những môi trường mà ở đó, chỉ có nỗ lực tột cùng mới có thể tồn tại. Ta không xem đó là độc hại, mà gọi đó là "lửa thử vàng", là cơ hội để tôi luyện bản thân. Ta tin rằng, chỉ khi bị đẩy đến giới hạn, ta mới thực sự thay đổi.

Nếu nhìn sâu hơn, niềm tin này thường bắt nguồn từ những lập trình quen thuộc. 

Có thể từ thời đi học, ta chỉ thực sự tập trung khi kỳ thi đến gần. Có thể trong quá khứ, ta chỉ đạt được thành tựu đột phá dưới sự thúc ép của một người thầy nghiêm khắc hay cha mẹ kỳ vọng. Dần dần, một phương trình được khắc sâu vào hệ thần kinh: Trưởng thành = Áp lực từ bên ngoài.

Để hiểu rõ hơn về sức hấp dẫn và cả cái giá của sự căng thẳng liên tục, chúng ta có thể nhìn qua lăng kính của Hệ thần kinh Tự chủ, đặc biệt là Hệ thần kinh Phế vị (Polyvagal Theory). Hệ thần kinh của chúng ta có ba trạng thái hoạt động chính, như ba "vùng" màu sắc:

1. Vùng Xanh (An toàn & Kết nối - Nhánh bụng Phế vị): Đây là trạng thái lý tưởng. Khi ở đây, ta cảm thấy an toàn, kết nối với người khác, sáng tạo và lạc quan. Suy nghĩ của chúng ta thông suốt, ta dễ dàng học hỏi, giải quyết vấn đề phức tạp và hợp tác hiệu quả. Đây là nền tảng của sự phát triển bền vững.

2. Vùng Vàng (Chiến hoặc Biến - Hệ Giao cảm): Khi đối mặt với thử thách hoặc áp lực, hệ thần kinh chuyển sang trạng thái này để huy động năng lượng. Tim đập nhanh, cơ bắp căng lên, tâm trí tập trung cao độ vào nhiệm vụ trước mắt. Trạng thái này cực kỳ hiệu quả để xử lý tình huống tức thời. Đây chính là "vùng" mà chúng ta chủ động tìm đến.

3. Vùng Đỏ (Đóng băng & Sụp đổ - Nhánh lưng Phế vị): Khi trạng thái "Chiến" kéo dài quá lâu và cơ thể không còn năng lượng để chống đỡ, hệ thống sẽ tự động "sập cầu dao" để bảo toàn sinh mạng. Ta rơi vào trạng thái tê liệt, trống rỗng, mất hết động lực. Đây chính là biểu hiện sinh học của sự kiệt sức cùng cực (burnout).

Khi chúng ta "nghiện" áp lực, thực chất là chúng ta đang cố tình kích hoạt và ở lại trong "Vùng Vàng". Khi ở trạng thái "chiến đấu" này, một loạt các quá trình sinh hóa và thần kinh phức tạp sẽ diễn ra:

Khi ta chinh phục một mục tiêu khó khăn, não bộ giải phóng một "hỗn hợp cocktail" hóa học mạnh mẽ. Adrenaline dâng trào, tạo ra sự hưng phấn và tập trung cao độ, trong khi Dopamine, hormone của sự tưởng thưởng, mang lại cảm giác thỏa mãn và "chiến thắng". Vòng lặp "thử thách - phần thưởng" này cực kỳ mạnh mẽ, khiến ta vô thức tìm kiếm những tình huống tương tự để tái trải nghiệm cảm giác đó.

Đồng thời, các vùng não quan trọng cũng được kích hoạt theo một mô thức đặc biệt. Hạch hạnh nhân (Amygdala), trung tâm xử lý cảm xúc, trở nên nhạy cảm quá mức. Nó không chỉ ghi nhận sự căng thẳng, mà còn ghi nhận cả sự phấn khích của cuộc "chinh chiến". Điều này khiến cho một lời khen hiếm hoi từ vị sếp khó tính trở nên giá trị hơn vạn lần so với lời động viên hàng ngày từ một người sếp ôn hòa. Hạch hạnh nhân đã gắn chặt cảm giác "được công nhận" với bối cảnh "vượt khó".

Cùng lúc đó, Hồi hải mã (Hippocampus), vùng não lưu giữ ký ức, sẽ mã hóa trải nghiệm này thành một ký ức đầy cảm xúc: "Áp lực tột độ = Thành quả vinh quang". Dù ta có thể không nhớ chính xác từng lời nói, cơ thể và cảm xúc vẫn lưu giữ trọn vẹn mô thức này, đặc biệt nếu người sếp đầu tiên của bạn là ông sếp yêu cầu cao. Đó là lý do vì sao khi đối diện một môi trường làm việc bình yên, ta lại cảm thấy "thiếu thiếu", trong khi một môi trường áp lực cao lại mang đến một cảm giác "quen thuộc" và "đúng đắn" một cách kỳ lạ.

Tuy nhiên, cái giá phải trả nằm ở Vỏ não trước trán (Prefrontal Cortex). Đây là "CEO" của não bộ, chịu trách nhiệm cho lý trí, sự tự chủ, và khả năng hoạch định dài hạn. Dưới sức ép liên tục của "Vùng Vàng", vùng não này sẽ bị "mệt mỏi" và hoạt động kém hiệu quả. Hậu quả là ta trở nên xuất sắc trong việc phản ứng ngắn hạn, giải quyết khủng hoảng, đáp ứng yêu cầu tức thời của sếp. Nhưng ta dần đánh mất khả năng tự suy ngẫm, tự đặt ra mục tiêu dài hạn và quan trọng nhất là khả năng tự tạo động lực. Về cơ bản, ta đã "cho mượn" chức năng điều hành của mình cho người khác.

Cạm bẫy lớn nhất chính là khi hệ thần kinh mất đi khả năng quay trở về "Vùng Xanh" một cách tự nhiên. Ngay cả khi đã rời văn phòng, tâm trí ta vẫn chạy đua, cơ thể vẫn căng cứng vì bị kẹt lại trong "Vùng Vàng". Ta ở trong một tình trạng stress mãn tính và không thể hồi phục. Giấc ngủ không sâu, ta dễ cáu kỉnh, và cảm giác an toàn, thư thái trở nên xa lạ.

Khi tình trạng này kéo dài, việc trượt sang "Vùng Đỏ" là không thể tránh khỏi. Đó là lúc sự kiệt sức ập đến. Ta không còn cảm thấy stress nữa, mà chỉ thấy một sự trống rỗng, thờ ơ. Động lực biến mất, và công việc từng là niềm đam mê giờ chỉ còn là gánh nặng vô hồn.

Việc đi tìm áp lực để trưởng thành không sai. Nhưng sự phát triển thực sự đòi hỏi khả năng luân chuyển linh hoạt giữa các trạng thái thần kinh – biết khi nào cần vào "Vùng Vàng" để chiến đấu, và quan trọng hơn, biết cách đưa mình trở về "Vùng Xanh" để hồi phục, suy ngẫm và kết nối.

Vậy nên, hãy một lần dừng lại và tự hỏi chính mình:

"Tôi đang rèn luyện để làm chủ các trạng thái thần kinh của mình, hay tôi đang để cho môi trường bên ngoài giam cầm mình vĩnh viễn trong 'Vùng Chiến'?"

Sự trưởng thành vững chãi nhất không phải là sống mãi trên đỉnh cao của sự căng thẳng, mà là xây dựng được một "nội lực" đủ mạnh để tăng khả năng phục hồi “resilience” có thể tự mình tìm về "Vùng Xanh" bình yên, nơi mọi ý tưởng lớn lao và sự phát triển đích thực bắt đầu

Comments


bottom of page